Uy Hiếp [Futa]

Chương 1: Cướp hôn

 

 

Những tòa lầu cao san sát, dòng người xe cộ tấp nập như nước chảy, thành phố phồn hoa, vừa thực vừa ảo.

 

Tiếng phanh xe chói tai vang lên! Một chiếc xe thể thao đột ngột dừng lại trước cổng khách sạn Vân Đỉnh. Cửa xe bật mở từ bên trong, một đôi chân mang giày cao gót vội vã bước ra, sau đó mới lộ diện chân dung người phụ nữ.

 

Trái ngược với hành động đầy lo lắng của cô, dung mạo người phụ nữ như một tác phẩm điêu khắc tinh xảo. Thân hình mảnh mai, mái tóc đen nhánh uốn lượn, toát lên khí chất cao quý và thanh lãnh. Tựa như một làn gió mát giữa ngày hè, luôn thu hút ánh nhìn từ những người xung quanh. Đôi mắt màu hổ phách không cần trang điểm đã mang vẻ đẹp mộng mị, nhưng giờ đây lại lộ rõ vẻ hoảng loạn, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

 

Ánh mắt cô vội vã đảo quanh, rồi lập tức bước nhanh vào trong khách sạn.

 

Khi Khương Huệ Cảnh biết được tin Trang Tú sắp kết hôn, trái tim cô như rơi vào hố băng, lạnh lẽo và trống rỗng, tựa như có ai đang xẻ từng nhát vào lòng cô. Hôm nay là sinh nhật cô, lẽ ra cô nên ở nước A, tham dự bữa tiệc sinh nhật do gia đình chuẩn bị. Nhưng ngày hôm qua, cô vô tình nghe được từ người khác về đám cưới của Trang Tú. Hơn nữa, đối tượng kết hôn lại là một cô gái!

 

Cô còn tâm trạng đâu mà ăn mừng sinh nhật? Cảm giác nguy cơ bỗng dâng trào. Cô không thể để người khác cướp mất thứ thuộc về mình. Những chuyện khiến Trang Tú giận cô, cô cũng chẳng kịp tính toán. Mọi người cố ý giấu cô, nếu không phải tình cờ biết được, cô vẫn sẽ bị che mắt mãi mãi.

 

Nhưng điều khiến cô chú ý là, đối tượng kết hôn của chị A Tú lại là một cô gái. Điều này chứng tỏ chị thích con gái. Vậy thì, người kết hôn với chị A Tú chỉ có thể là cô!

 

Vì thế, không chút do dự, cô lập tức bay suốt đêm đến nước H, nơi chị A Tú đang ở.

 

“Rầm!” Cánh cửa lớn vốn đang khép chặt bị Khương Huệ Cảnh đẩy mạnh ra. Hành động này vô tình cắt ngang khoảnh khắc quan trọng nhất của buổi hôn lễ. Sự xuất hiện đột ngột của cô lập tức thu hút mọi ánh nhìn tại hiện trường, đặc biệt là Trang Tú.

 

Là một trong hai nhân vật chính của buổi tối, Trang Tú mặc váy cưới trắng tinh khôi. Mái tóc nâu dài như thác nước buông xõa, trang điểm rực rỡ, ánh mắt hờ hững. Đôi mắt nâu nhạt sâu thẳm và lạnh lùng, như thể cô không phải là nhân vật chính của buổi lễ này. Chỉ đến khi nhìn thấy Khương Huệ Cảnh, biểu cảm của Trang Tú mới khẽ thay đổi, nhưng cô vẫn giữ vẻ mặt gần như vô cảm.

 

Ánh mắt Khương Huệ Cảnh khóa chặt vào Trang Tú. Cô bước thẳng đến vị trí Trang Tú đang đứng, dừng lại ngay trước mặt cô.

 

“Sao em lại đến đây?” Trang Tú khẽ nhíu mày, giọng nói mang cảm xúc khó đoán.

 

Khương Huệ Cảnh bỏ qua câu hỏi của Trang Tú, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Mật Khả Nhi, đánh giá cô ta từ đầu đến chân. Khi vừa mở miệng, giọng điệu của cô mang theo sự ra lệnh, toát lên khí thế kiêu kỳ của một đại tiểu thư.

 

“Cô không được phép cưới chị A Tú!”

 

Người bình thường chắc chắn sẽ cảm thấy bị xúc phạm, nhưng Mật Khả Nhi chỉ thấy thú vị. Không ngờ cô gái trông thanh tao lạnh lùng này khi mở miệng lại có thể ngang ngược như vậy. Chắc hẳn từ nhỏ đến lớn cô ấy luôn được nuông chiều, muốn gì được nấy. Điều khiến Mật Khả Nhi càng bất ngờ hơn là Trang Tú lại quen biết một người như thế, và dường như còn khá thân thiết.

 

Tuy nhiên, cô ta không quan tâm Trang Tú và cô gái trước mặt có mối quan hệ gì. Điều duy nhất cô ta để tâm là liệu buổi hôn lễ tối nay có thể tiếp tục đúng kế hoạch hay không.

 

“Còn tiếp tục không?” Mật Khả Nhi quay sang hỏi Trang Tú.

 

“Em mau về đi, đừng làm loạn nữa. Nơi này không phải chỗ để em đến.” Trang Tú nghiêm giọng nói.

 

“Chị mắng em! Vì cô ta!”

 

Chị A Tú lại vì một người phụ nữ khác mà mắng cô! Khương Huệ Cảnh càng nghĩ càng thấy tủi thân. Đôi mắt cô đỏ hoe, nước mắt lăn dài trên má.

 

Sự cố bất ngờ khiến hiện trường hôn lễ bắt đầu rộ lên những tiếng xì xào bàn tán. Điều khiến Trang Tú đau đầu nhất chính là nước mắt của Khương Huệ Cảnh. Cô biết hôm nay buổi lễ chắc chắn không thể tiếp tục diễn ra bình thường. Nếu không, vị đại tiểu thư này nhất định sẽ làm ầm ĩ long trời lở đất.