Nửa Đời Thiếu Em (Futa) – Sẹc Team

Chương 5: Chúng ta ly hôn đi

 

Nhưng mà Nguyễn Trung Bình càng ngày càng quá đáng.

 

Nàng đâu có yêu cầu hắn làm trụ cột gia đình. Chỉ cần sống yên, đừng phiền. Thế mà cái tính gia trưởng của hắn dù hắn là gay cũng chẳng biến mất. Hở ra là sai nàng lấy nước, sai nàng bóp chân, sai đến cái tăm cũng phải nhờ.

 

Ngô Linh Chi không thèm để tâm. Kết quả là bị hắn mắng một trận té tát: “Dù cô có là les thì làm vợ vẫn là làm vợ!”

 

Nàng tức quá bật cười: “Ai quy định làm vợ là phải làm osin vậy?” Tất nhiên, nàng không để hắn trèo lên đầu. Nàng dọa: “Anh mà còn nói thêm một câu, tôi sẽ kể hết chuyện của anh cho mẹ anh biết.”

 

Thế là Nguyễn Trung Bình nổi điên, lần đầu tiên vung tay tát nàng.

 

Lý Thu Lan hẳn là nhận ra điều gì đó. Hôm đó, nàng ở lì trong phòng, không rõ Nguyễn Trung Bình đã nói gì với mẹ, hay mẹ dạy dỗ hắn ra sao. Chỉ biết, lúc sau hắn mặt mày đưa đám, vào gõ cửa phòng nàng, uể oải nói xin lỗi.

 

Ngô Linh Chi khó chịu, chẳng thèm lịch sự: “Mày quỳ xuống thì tao tha thứ. Đây là thái độ xin lỗi à?”

 

Nguyễn Trung Bình lập tức nhảy dựng: “Mày xứng sao? Mày tưởng mình là hoa hậu à? Vô dụng bị tát có một cái mà làm như chết cha…!”

 

Lời hắn còn chưa dứt, đã bị Lý Thu Lan tát một cái vào đầu.

 

Cô cầm cây chổi lông gà trên tay, đè Nguyễn Trung Bình vào tường, quật vào lưng hắn một trận. Nguyễn Trung Bình kêu cha gọi mẹ, không dám giãy giụa, chỉ biết đứng đó xin tha.

 

Lý Thu Lan đánh gãy cả cây chổi lông gà, lạnh lùng nói: “Quỳ xuống!”

 

Nguyễn Trung Bình lập tức quỳ xuống, vừa khóc vừa hít hà.

 

Lý Thu Lan tiếp tục: “Quay người lại, đối diện Linh Chi. Biết phải nói gì không? Còn cần mẹ dạy con sao? Mẹ cho con đi học là để con học cho ra con người! Ai dạy con nói năng thô lỗ, còn đánh vợ như vậy hả?! Vợ là để sai vặt sao? Mẹ ở nhà có sai vặt con bao giờ không mà con bắt người khác phải làm cái này cái kia? Vợ là osin của con sao?”

 

Cô đá Nguyễn Trung Bình một cái. Nguyễn Trung Bình bị mắng đến mức không ngẩng đầu lên nổi, co rúm như chim cút.

 

Ngô Linh Chi không tán thành bạo lực gia đình, nhưng với người như Nguyễn Trung Bình, đúng là cần dạy dỗ.

 

Nhưng lúc đó, dáng vẻ Lý Thu Lan đánh Nguyễn Trung Bình vẫn khiến nàng liên tưởng đến quá khứ của chính mình. Khi ấy, nàng có chút sợ hãi, hơn nữa lúc đó Lý Thu Lan thực sự rất tức giận.

 

Cô đè Nguyễn Trung Bình xuống, bắt hắn quỳ xin lỗi. Nàng vẫn sợ cô, nhưng khi thấy Nguyễn Trung Bình nước mắt nước mũi tèm lem xin lỗi mình, nàng không còn sợ nữa.

 

Ngược lại, nàng có chút sùng bái người phụ nữ này. Trước đây, vô số lần bị đánh, nàng từng mơ ước được đổi một người mẹ, được sống trong một gia đình có người mẹ yêu thương.

 

Người mẹ sẽ bế nàng, dẫn nàng đi chơi, mua đồ ăn ngon cho nàng, khi nàng bị bắt nạt, sẽ giúp nàng đánh trả.

 

Lý Thu Lan quả thực là hình mẫu người mẹ lý tưởng của nàng, chỉ là đối với Nguyễn Trung Bình có chút không thân thiện. Nhưng ai bảo Nguyễn Trung Bình đáng trách như vậy?

 

Nàng từng nghĩ cuộc hôn nhân này quá đơn giản.

 

Kết quả, Nguyễn Trung Bình có vấn đề, và nàng cũng có vấn đề.

 

Nàng không dám tiếp tục sống chung nhà với mẹ chồng, không dám gặp cô nữa, sợ mình không kìm chế nổi tình cảm dành cho cô. Một người tốt như cô, sao có thể vì nàng mà làm hoen ố cuộc đời trong sạch bằng phẳng của mình?

 

Trong lúc Nguyễn Trung Bình bất mãn lải nhải, Ngô Linh Chi vốn định cùng hắn bình thản ăn một bữa cơm, rồi bình thản chia tay. Nhưng thực sự không chịu nổi, đồ ăn chưa kịp gọi, nàng đã nói: “Chúng ta ly hôn đi.”

 

Nguyễn Trung Bình ngây người, thậm chí không hỏi lý do, chỉ cau mày nói: “Ly hôn mà còn cố ý hẹn ra ngoài, ở nhà nói không được sao? Còn muốn lãng phí tiền ăn cơm, không biết ăn ngoài đắt thế nào à?”

 

“Anh chỉ cần nói được hay không!” Ngô Linh Chi đập bàn. Tính tình nàng vốn không tốt, chỉ vì người đối diện cùng đồng tính như mình mà thông cảm, nhưng hắn lại chẳng mảy may thông cảm với nàng. Thực ra nàng chẳng nhịn nhiều. Những lúc Nguyễn Trung Bình phát khùng, nàng đều cãi lại, khiến Nguyễn Trung Bình càng ngày càng chướng mắt nàng.

Cảm giác mình cưới phải một cục nợ, biết thế hắn mạnh dạn come out còn hơn.